Bài đăng nổi bật

Chỉ nam tìm đường chết của BOSS

Chỉ nam tìm đường chết của BOSS Tên gốc: BOSS tìm tử chỉ nam Tác giả: Quyết Tuyệt Thể loại: trùng sinh, mạt thế, dị năng Tình trạng...

Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

CHUƠNG 2: Trở lại lúc ban đầu

Tề Cảnh Thần bị tiếng thét chói tai đánh thức, sau đó hắn liền gần như say mê mà nghe tiếng thét chói tai đó kéo dài liên miên không dứt, còn có những thanh âm hỗn độn khác --- Náo nhiệt như vậy thực sự là đã lâu không thấy.

Nhưng, hắn không phải đã chết sao? Sao vẫn còn nghe được âm thanh?

Không, phải nói hắn mặc dù không chết, cũng không thể nghe được thanh âm mới đúng -- những  tang thi cùng thực vật biến dị đó tuy rằng có thể cử động, còn có thể chém giết, nhưng lại không thể phát ra tiếng kêu.

Mạt thế đã trải qua làm Tề Cảnh Thần vô cùng cảnh giác, nhưng hắn hiện tại một chút cũng không muốn cử động. Biết rõ có gì đó không thích hợp, hắn lười biếng chậm rì rì mà mở mắt.
Sau đó hắn liền thấy được trần nhà trắng tinh, còn có phòng trọ mà mình thuê trước mạt thế -- vừa xa lạ mà lại quen thuộc.

Mạt thế tiến đến vào mùa hè kia, khi Tề Cảnh Thần vừa mới trải qua sinh nhật hai mươi tuổi, cũng vừa mới tốt nghiệp đại học, có được công việc chính thức đầu tiên.

Hắn kì thật sinh ra ở thành phố lớn, còn có cha mẹ tuy không phải quá giàu có, nhưng cũng có thể tính là thành công trong sự nghiệp, chỉ là cha mẹ hắn sau khi sinh không lâu liền náo loạn rồi li hôn, li hôn xong đều không muốn nuôi hắn.... Cuối cùng hắn bị đưa về nhà ông bà ở nông thôn.

Ông bà hắn không thiếu con, càng không thiếu cháu, đương nhiên sẽ không quan tâm đến hắn, sau đó liền biết phụ cận có người muốn có con, liền trực tiếp đem hắn tặng đi.

Cha mẹ nuôi hắn họ Tề, cái tên Tề Cảnh Thần này cũng là tên cha mẹ nuôi hắn đặt,. Đôi vợ chồng này cũng không phải người có tiền đồ, nhưng khi còn trẻ cũng đều có công việc, thu nhập cũng không tệ. Tề Cảnh Thần là bọn họ muốn nuôi để sau này có thể dưỡng lão tuổi già, nên đối Tề Cảnh Thần cũng rất tốt, chưa bao giờ túng thiếu cái gì.

Mặc dù sau này khi Tề Cảnh Thần tám tuổi, đôi vợ chồng này mang thai sinh hạ một đứa con gái, nhưng bọn họ cũng không có bạc đãi Tề Cảnh Thần, không chỉ đem Tề Cảnh Thần nuôi lớn, còn cho Tề Cảnh Thần đi học đại học.

Chỉ là Tể Cảnh Thần rốt cuộc không phải con ruột của họ, bọn họ đối xử với Tề Cảnh Thần ít nhiều cũng kém một chút, tỉ như bọn họ sẽ ôm con gái Tề Dao Dao kêu một tiếng bảo bối, nhưng khẳng định sẽ không đối đãi với Tề Cảnh Thần thân mật như vậy.

Nhưng Tề Cảnh Thần đã rất thỏa mãn,. Đối với người từ nhỏ đã biết chính mình bị bỏ rơi, cha mẹ nuôi không có vứt bỏ hắn đối với hắn cũng là một ân huệ lớn, hắn căn bản là không dám muốn quá nhiều, thậm chí nỗ lực mà giúp cha mẹ nuôi giảm một phần gánh nặng. Chẳng hạn như hắn chưa bao giờ xin tiền tiêu vặt, hay như khi thi đậu đại học, hắn tuy biết cha mẹ nuôi có đủ khả năng trang trải học phí và sinh hoạt cho hắn, nhưng lại chỉ để cha mẹ nuôi lo tiền học phí năm thứ nhất đại học.

Tiền sinh hoạt hai tháng đầu tiên là mùa hè đó, sau khi thi đại học, hắn làm thêm ở nhà xưởng. Còn tiền học phí, sinh hoạt lúc sau là khi vào đại học, hắn lợi dụng lúc rảnh rỗi đi kiếm việc làm thêm.

Hắn đối với cha mẹ nuôi của mình một lòng cảm kích, bản thân ở đại học ăn mặc tiết kiệm không dám dùng nhiều tiền, nhưng ngày lễ ngày tết mua lễ vật tặng cha mẹ lại không hề rẻ, đối với cha mẹ nuôi cùng với em gái là yêu thương vô điều kiện.

Cha mẹ nuôi hắn cũng đối xử với hắn rất tốt, thường thường vẫn tự hào rằng nuôi được một đứa con ngoan. Tuy rằng không phải con ruột nhưng họ cũng chăm sóc tốt như con ruột, bọn họ thậm chí còn cho hắn một khoản tiền, sợ hắn ở thành phố sinh hoạt vất vả.... Tất cả những thứ này, Tề Cảnh Thần đều ghi tạc trong lòng.

Chỉ là, em gái của hắn sau khi vào đại học, không biết vì sao lại đột nhiên tràn ngập địch ý với hắn.

Tề Cảnh Thần vẫn luôn nhớ rõ thời điểm hắn bắt đầu vào đại học, em gái kéo hai tay hắn khóc lóc không cho hắn đi. Hắn cho rằng em gái là bởi vì trước đó hắn đối xử với nàng không tốt, ngược lại đối với nàng càng tốt hơn.

Cho nên, khi em gái được nghỉ hè muốn tới nơi làm việc của hắn chơi, Tề Cảnh Thần cắn răng một cái, tiêu hết tiền tiết kiệm thuê một căn hộ nhỏ không tệ có hai phòng và một sảnh, cũng tiêu hết tiền lương đưa theo em gái cùng bạn của nàng đi chơi. Trước mạt thế một ngày, hắn bởi vì hết tiền nên cũng đã tính toán tìm bạn học vay tiền.

Hắn vì đón em gái đã thuê phòng ở, chính là cái nơi hắn đang nằm, mà tiếng thét chói tai bên ngoài kia, chính là tiếng em gái cùng bạn của nàng.

Sự việc trước mắt này đã khắc sâu vào ấn tượng của Tề Cảnh Thần.

Đó là ngày đầu tiên của mạt thế, đồng hồ sinh học của hắn vốn luôn luôn đúng giờ, nhưng hôm nay hắn lại ngủ quên, thẳng đến khi bị tiếng thét chói tai của em gái đánh thức.

Hắn nghe được tiếng kêu hoảng sợ của em gái, không quan tâm thân thể của mình không thoải mái liền đi ra ngoài an ủi, mới biết được mạt thế đã tiến đến.

Không bao lâu sau khi mạt thế tiến đến, tất cả phương tiện truyền thông đều mất tác dụng, nhưng bây giờ vẫn còn có thể dùng. Em gái hắn chính là buổi sáng dùng điện thoại lên mạng mới biết mạt thế đã tới, trong khu vực nhà trọ có hai tang thi công kích người khác, mới hét lên.

Không ai biết mạt thế rốt cuộc là tới như thế nào, chỉ biết là sau một buổi tối, khoảng một phần ba dân số toàn thế giới biến thành không có lí trí, chỉ biết công kích, gặm cắn người. Chuyện như vậy căn bản không phải cũng không thể dấu diếm, cho nên trên TV, chính phủ hô hào người dân tự cứu chính mình, không được tới gần tang thi, bởi vì một khi bị cắn hay bị thương, liền trở thành tang thi tiếp theo.

Hiện tại tình huống trong khu hắn ở còn có thể coi như là tốt, vì biến dị phát sinh sau nửa đêm, rất nhiều tang thi hiện giờ còn bị nhốt ở trong nhà. Nhưng những người sống sót đã bắt đầu chạy loạn, mà bên ngoài tang thi sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, hơn nữa qua mấy ngày thì thiết bị thông tin cũng sẽ không thể dùng.

Về ngọn nguồn của tang thi cùng mạt thế, các nhà khoa học vẫn luôn nghiên cứu, cuối cùng đưa ra kết luận: trên địa cầu không biết vì sao lại xuất hiện một loại năng lượng đáng sợ, mà những người bị nguồn năng lượng này ô nhiễm, đều sẽ biến thành tang thi.

Ngay từ đầu chỉ là nhân loại bị luồng năng lượng này ô nhiễm, sau đó là động vật, rồi đến thực vật, cuối cùng.... Địa cầu liền biến thành một vùng đất chết.

Hắn là dị năng giả hệ ám duy nhất trên thế giới, không sợ nguồn năng lượng này nên vẫn còn tốt. Cũng như Nhiếp Nghị, nếu không thể chống lại mà hít vào nguồn không khí ô nhiễm, thì cũng có thể biến thành tang thi.

Những người đi theo hắn, phần lớn đều tử vong vì nguyên nhân đó.

Đương nhiên, đó đều là những chuyện xảy ra sau mạt thế, trước mắt còn không phải lo sợ vì việc đó. Hiện tại trên địa cầu còn vô số những người vẫn bình thường, thực vật và động vật cũng đều bình thường. Mặc dù không khí đầy ô nhiễm, nhưng so với sau này thì cũng còn rất trong lành.

Tề Cảnh Thần tham lam hít vào bẩu không khí chất lượng kém ấy, lại có cảm giác rất hạnh phúc. Chỉ là thực nhanh, hắn cảm thấy tất cả đều rất buồn cười.

Hắn không biết rốt cục vì sao mình lại trở về thời điểm đầu mạt thế, nhưng lại cảm thấy tất cả đều không có ý nghĩa. Nếu nhân loại sau này đều chết hết, mình sống lại một lần, thử hỏi còn ý nghĩa gì.

Có lẽ đợi này hắn sẽ càng thêm cẩn thận, không cho em gái cùng bạn của nàng biết đặc thù của mình, cũng không phải trải qua những gì thống khổ đã từng trải. Nhưng, liệu có ý nghĩa gì không? Cuối cùng, chẳng phải vẫn sẽ chết, sẽ chết hết sao?

Nghĩ đến những cảnh tượng mà mình nhìn thấy trước khi chết, Tề Cảnh Thần cảm giác không còn sức lực, cũng không muốn quan tâm đến em gái đang khóc thút thít kia, nằm trên giường như cũ không nhúc nhích.

Tiếng kêu bên ngoài đã biến mất, sau đó cửa phòng của Tề Cảnh Thần bị gõ vang, sau đó thanh âm khóc nức nở của em gái Tề Dao Dao vang lên. “Tề Cảnh Thần, Tề Cảnh Thần, ngươi mau ra đây, bên ngoài đã có chuyện xảy ra!”

Mạt thế tiến đến, rất nhiều người vừa ngủ một giấc thật ngon, nhưng khi thức dậy thì đã thấy cả thế giới biến dạng. Bọn họ vội vàng gọi khắp nơi tìm kiếm người thân, an ủi lẫn nhau…

Tề Cảnh Thần trước đây cũng giống hệt những người đó. Nhưng bây giờ, đến cả tiếng gọi của em gái mà hắn cũng lười nghe.

“Dao Dao, anh trai ngươi không phải cũng đã biến thành quái vật chứ?” Đi theo Tề Dao Dao tới thành phố này du ngoạn, đúng hơn là đến chỗ Tề Cảnh Thần chực ăn chực uống – bạn thân Tề Dao Dao, Quan Giai Ngữ thấp giọng nói.

Tề Dao Dao và Quan Giai Ngữ bây giờ cũng chỉ vừa mười bốn tuổi, mặc kệ các nàng tính cách như thế nào, nói đến cùng vẫn là tiểu cô nương chưa trải qua sự tình gì. Suy đoán như vậy, một lúc sau, liền ở phía ngoài cửa phòng Tề Cảnh Thần ôm nhau khóc rống lên.

Hai người khóc thật thảm. Trong phòng, Tề Cảnh Thần nghe được tiếng khóc như vậy, còn cảm thấy khá tốt – hắn bây giờ muốn bên cạnh mình có một chút nhân khí.

Cũng không biết là hắn sau mạt thế mang theo một ít tinh thần lực đến thân thể này hay là hắn lúc này cũng đã có tinh thần lực, mà dù cách một bức tường, Tề Cảnh Thần vẫn nghe thấy thanh âm phía ngoài rất rõ ràng.

Trong tiếng khóc của em gái, hắn nhắm mắt lại.

Cái gọi là mạt thế, kì thực là bị thứ mà các nhà khoa học gọi là “vật chất hắc ám” mang nặng lượng tạo thành trên địa cầu. Không ai biết năng lượng hắc ám này là từ đâu tới, chỉ biết là năng lượng đó hủy diệt địa cầu. Nhưng ở lúc mạt thế bắt đầu, kỳ thật còn có một luồng năng lượng khác cũng tới địa cầu.

Có một số người sẽ hấp thụ những thuộc tính khác nhau của nguồn năng lượng đó, sau đó trở thành dị năng giả.

Dị năng giả lúc mới bắt đầu thức tỉnh đã chịu sự cải tạo của năng lượng, trên người sẽ không thoải mái, phát sốt, thậm chí hôn mê. Chuyện này xảy ra liên tiếp mấy giờ, thậm chỉ mấy ngày, chỉ cần vượt qua, sau này bọn hắn sẽ có được năng lực thần kì.

Tề Cảnh Thần lúc này cảm thấy cả người không thoải mái, nhiệt độ cơ thể cũng tăng cao, chỉ muốn ngủ thẳng một giấc đến khi trời tối.

Đời trước, hắn lúc đầu cũng không biết đây là bệnh trạng lúc thức tỉnh dị năng, cố gắng an ủi em gái, an ủi xong lại nhân lúc trong khu vực này không có mấy tang thi đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, làm thân thể càng không dễ chịu. Sau hắn mới biết đây là bệnh trạng thức tỉnh dị năng, nhưng bởi vì thân thể chậm chạp chưa thức tỉnh, hắn còn cho rằng mình không phải thức tỉnh dị năng mà chỉ là cơ thể không thoải mái.

Mạt thế tiến đến, thế nhưng hắn lại bị bệnh, như vậy không phải là liên lụy người khác sao? Thời gian đó, hắn một mặt phỉ nhổ thân thể mình không tốt, một mặt kiên trì cùng các nam nhân khác đi ra tìm vật tư. Sau đó, bị tang thi cắn…

Dị năng của hắn mặc dù đặc thù, nhưng ở thời điểm mạt thế bắt đầu lại vô cùng nhỏ yếu. Đoạn thời gian đó, mang theo hai nữ hài tử mười bốn tuổi, quả thực vô cùng chật vật. Sau này bị bạn của Tề Dao Dao bán, rồi đến cả thời điểm bị người ta “quyển dưỡng”, bởi vì thân thể như thế nên một chút năng lực phản kháng cũng không có.

Cũng không biết có phải do dị năng hắc ám quá mức cường đại, nghịch ý trời hay không mãi cho đến mùa đông thứ hai khi mạt thế tiến đến, khi hắn cho rằng bản thân phải chết không còn gì nghi ngờ thì dị năng cuối cùng mới thức tỉnh. Hắn chính là dị năng giả cấp ba, còn có tinh thần lực vô cùng cường đại.

Ở mạt thế sau này, dị năng giả cấp ba chẳng là gì, nhưng ở thời điểm đó, dị năng giả mạnh nhất cũng chỉ có cấp ba mà thôi.

Tề Cảnh Thần nằm tại chính trong phòng ngủ của mình, nhưng âm thanh ngoài cửa lại nghe không sót một chữ nào. Đời trước em gái bị sợ hãi, là hắn gọi điện thoại cho ba mẹ. Lúc này, em gái hắn tự mình gọi điện thoại, chỉ là cùng lần trước giống nhau, đều không ai nghe máy.

Tề Cảnh Thần cũng không rõ rốt cục ba mẹ nuôi của mình bị làm sao, nhưng hắn đời trước khi tự do đã trở về xem qua: khi đó nơi ba mẹ hắn sống đã sớm không còn vật sống nào, phụ cận cũng không có khu an toàn.

Ba mẹ nuôi của hắn không tiếp điện thoại, hẳn là cũng bị biến thành tang thi khi mạt thế tiến đến.

Nghĩ đến dựa vào thân mình với thân thể đang bệnh, làm như thế nào cũng không có khả năng mang theo hai nữ hài tử trở về thành thị nơi ba mẹ hắn sinh sống. Tề Cảnh Thần hoàn toàn đem việc này buông xuống, không có giống với kiếp trước chỉ một mực muốn về nhà.

Cẩn thận ngẫm lại, nếu giờ này ba mẹ nuôi của hắn còn sống, thì khối thân thể này cũng cứu không được mà chỉ rước họa vào thân, không phải rồi cũng chết?

Mà dù sao đều phải chết, còn không bằng chết ngay từ đầu, tốt xấu gì cũng không phải trải nghiệm cảm giác tuyệt vọng về sau nữa.






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét